Luật Nhân Quả luôn đúng.

Ngày Tết đến nhà bà họ hàng, bà làm Bác sĩ ở 1 Bệnh viện lớn ở Nghệ An, sau về hưu bà đi làm cho 1 bệnh viện tư nhân cũng thuộc  dạng lớn ở Nghệ An. Khi nghe được chia sẻ của tôi về con đường sự nghiệp, bà liền nắn gân và nhắc nhở tôi về Luật Nhân Quả.
 Lẽ thường thì luật Nhân Quả luôn đúng, kẻ xấu ắt được trừng trị, người tốt ắt được báo đáp. Lưới trời lồng lộng, không bỏ lọt công tội của ai, người này sống ở đời tốt đời đẹp đạo, giúp đỡ người nghèo khổ, đùm bọc chúng sinh, rồi cũng sẽ được trọng vọng, kẻ luôn làm điều ác nghiệt, tham nhũng, triệt hạ kẻ trung lương, sớm muộn gì cũng gặp quả, không đời này thì đời sau, không kiếp này thì kiếp khác.
Cho nên là hay thấy mấy ông quan làm to ở Sở này, Phòng nọ, nhà giàu nứt vố đổ vách mà con cái hư hỏng, thằng nghiện, SIDA, thằng cờ bạc, rượu chè, âu vì ông ta lúc tại chức thì tham nhũng, ăn đút lót của dân, lại còn si mê tửu sắc cặp kè với cô này ả nọ, ức hiếp nhân tài, ưu tiên cho kẻ nịnh bợ. Còn ông làm quan trung lương, yêu dân, giúp dân, thì cả con cháu cũng thơm lây, chết đi cũng cả vạn người theo rước.
Mấy hàng quán bán thịt chó, thịt lợn, thịt gà cũng hay gặp quả báo, nhà thì con cái li tán, thất học, ăn chơi sa đọa, nhà thì vợ chồng xích mích bỏ nhau, nhà thì bệnh này bệnh nọ ko có thuốc chữa. Còn có vị lương y chuyên bốc thuốc tốt cho người ta, giúp người ta nhanh hết bệnh, sức khỏe tốt thì con cháu đời đời vinh hưởng.

Bà kể tôi nghe vài chuyện nhân quả trong ngành Y Dược nhà mình. Ngành Y Dược, 1 cái về khám chữa bệnh, 1 cái về thuốc men, đều liên quan đến sức khỏe con người, cho nên rất quan trọng. Ông Bác sĩ nào chuyên nhận phong bì, khám bệnh kê đơn thừa thuốc, tư lợi bản thân, hạch sách người bệnh, sau rồi nếu đời ông ko dính quả thì đời con cháu ông cũng dính, còn quả như nào thì nhiều vô kể. Vị Dược sĩ nào bán thuốc giả, thuốc kém chất lượng, chặt chém giá cao ngất thì dù cho nhà giàu tiền tỉ, thì sau cũng tàn lụi cho chính quả bệnh tật mà thôi. Thực tế hơn thì bà kể chuyện 1 nhà thuốc lớn ở Vinh, bán thuốc bao năm, ấy thế mà ông Bác sĩ chủ nhà thuốc sau về bị ung thư, con cái thì cũng thuộc diện ăn chơi trác tán. Vậy thì nhiều tiền để mà chi?
Bà nói không nhiều, chỉ đơn giản là nhấn mạnh cho tôi rằng: Nghề mình là nghề chăm sóc sức khỏe cho dân, cái gì làm tốt được cho dân thì làm, không làm tốt cho dân thì đừng làm. Ví dụ như bà làm bác sĩ thì chữa được bệnh thì chữa, ko chữa được thì đừng nhận phong bì người ta rồi vứt đấy, thấy người bệnh mà nghèo quá thì ưu tiên hỗ trợ người ta đôi tí. Cái nghề Y Dược là nghề dễ phạm luật nhân quả nhất, có lẽ ai cũng phạm luật chút ít, bởi vì có bác sĩ nào mà ko nhận tiền? Dược sĩ nào mà không bán thuốc giá cao kiếm lời? Phạm luật Nhân Quả như thế thì cho dù có đi chùa chiền, thờ cúng khắp nơi thì vẫn sẽ phải chịu quả báo thôi.

Cho nên làm gì cũng cần 1 cái TÂM
Bà làm bác sĩ, hạn chế nhận phong bì người bệnh, cứ khám, chữa người ta cho tốt đi đã, còn người ta hết bệnh rồi cảm ơn mình hay không thì việc của họ, nhận hay không thì tùy bản thân.
Tôi làm Dược thì làm cái thuốc nào cho chất lượng, đừng buôn mấy cái thuốc giả, thuốc kém chất lượng như Ti vi họ hay đưa tin, lợi nhuận nhiều nhưng sau này quả báo cũng sẽ nhiều. Mà bán thuốc cũng đừng quá đắt, giá cả thì tùy bản thân mình định đặt nhưng phải phù hợp để mọi tầng lớp nhân dân đều có thể tiếp cận được.
Ngồi ngẫm 1 đêm. Đúng như sứ mệnh của bản thân trên cuộc đời:  đưa những viên thuốc chất lượng nhất, giá tốt nhất đến cho nhân dân. Sau này, dẫu có gì đi chăng nữa thì tôi vẫn sẽ ghi nhớ đến chữ Tâm và Luật Nhân Quả như kim chỉ nam cho các hoạt động của mình , không chỉ ở ngành Dược và còn ở mọi các lĩnh vực khác. Giả dụ như làm việc thì làm cho công ty nào có sản phẩm chất lượng 1 chút, tình duyên thì yêu mấy cô cũng được nhưng cưới về rồi thì chỉ chung thủy với vợ thôi, không được léng phéng bồ bịch phạm tội tà dâm được, ăn uống thì phải ít ăn thịt, chăm ăn rau, tránh phạm tội sát sinh, nói chuyện thì chân thật, không lừa dối để hãm hại kẻ khác, đối nhân xử thế thì phải đi thiện nguyện nhiều để giúp đỡ chúng sinh, cứu kẻ hoạn nạn, tu nhân tích đức,… Để sau này, cái tên Nguyễn Quang Huy ( HUY DELL) được lưu danh sử sách, để con cháu tôi được hưởng vinh hoa, phú quý, luôn tưởng nhớ đến tôi vậy.
>>> Lâu lâu đọc sách Sử, nên viết cũng theo dạng văn thơ lai láng, trừu tượng của mấy vị nho sĩ hồi xưa luôn <<<

http://loiphatday.org/nhan-qua-bao-ung-cung-luat-nhan-qua
http://www.webtretho.com/forum/f14/nhung-cau-chuyen-ve-luat-nhan-qua-1942048/